Được tạo bởi Blogger.
Thứ Hai, 7 tháng 1, 2013
Chốn Quê Xưa

Có bao giờ em về lại chốn quê
Thăm nhánh sông,
Hàng dừa nghiêng bóng.
Một góc nhỏ chứa cả trời thơ dại
Nghìn trùng xa, em có phút nao lòng.
Có bao giờ em trở lại chốn xưa
Nghe tiếng ầu ơ miên man thôn xóm
Con đò nhỏ lặng lờ nước lớn
Hoa mướp vàng.
Chiều, khói bếp lững lơ.
Nẻo quê xưa đâu rồi mùi rạ
Giậu mồng tơi xao xác
Lá trầu khô.
Mẹ chẳng còn ngồi dưới góc sân vườn
Chăm miếng vá, tóc lưa thưa hoa nắng
Đường làng giờ nắng phai ngọn khế
Ngỏ nhà em lạc mất tuổi nào
Ấu thơ ơi, góc quê cũ xa rồi
Miền cổ tích bụi thời gian vùi lấp
Thăm nhánh sông,
Hàng dừa nghiêng bóng.
Một góc nhỏ chứa cả trời thơ dại
Nghìn trùng xa, em có phút nao lòng.
Có bao giờ em trở lại chốn xưa
Nghe tiếng ầu ơ miên man thôn xóm
Con đò nhỏ lặng lờ nước lớn
Hoa mướp vàng.
Chiều, khói bếp lững lơ.
Nẻo quê xưa đâu rồi mùi rạ
Giậu mồng tơi xao xác
Lá trầu khô.
Mẹ chẳng còn ngồi dưới góc sân vườn
Chăm miếng vá, tóc lưa thưa hoa nắng
Đường làng giờ nắng phai ngọn khế
Ngỏ nhà em lạc mất tuổi nào
Ấu thơ ơi, góc quê cũ xa rồi
Miền cổ tích bụi thời gian vùi lấp
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
1 comments:
Ai trở về miền ký ức mà không nao lòng rưng rưng? Xin được đồng cảm cùng anh. Bài thơ hay lắm !
Đăng nhận xét