Được tạo bởi Blogger.
Thứ Năm, 28 tháng 6, 2012
Từ Phía Cầu Vồng Anh Đến
Bạn có tin vào điều đó không? Còn tôi thì tuyệt đối tin, vì anh yêu của tôi là một chàng lính thủy. Lần đầu tiên tôi gặp anh, rất tình cờ khi một người bạn đồng hương và cũng là đồng nghiệp rủ “chiều nay đi ăn với mấy người bạn Hải Phòng nhé”.
Tôi, một cô gái không có gì là nổi bật ngoài có một đôi mắt biết cười và một chút khiếu khôi hài như mọi người thường nhận xét, không cảm thấy một chút bối rối nhận lời. Tôi thật bất ngờ khi được tham gia vào một nhóm bạn thật dễ thương.
Có bao nhiêu là câu chuyện dí dỏm và ngộ nghĩnh từ những chuyến đi ra nước ngoài được kể lại, cuối cùng là câu chuyện về cái nút emergency (khẩn cấp) trong cái thang máy ở Sydney mà anh và những người bạn của anh đã làm tôi cười nghiêng ngả. Tôi chợt nhận ra hình như thật lâu rồi, cuốn vào công việc và học thêm nên tôi ít có những phút giây thư giãn thoải mái và sảng khoái đến như vậy.
Một buổi sáng chủ nhật sau đó ít ngày, khi đang say sưa đánh vật với bài thi hết môn của trường ĐH Kinh tế, tôi nhận được tin nhắn của anh. “Chào em, chúc em một ngày chủ nhật vui vẻ, hạnh phúc, mà có nhớ anh là ai không vậy?”.
Làm sao mà tôi quên anh được, tôi đoán ngay anh là người con trai ngồi bên cạnh tôi ngày hôm ấy, người đã nhất định hỏi xin số điện thoại của tôi cho bằng được mặc dù tôi cứ giả vờ như không nghe thấy hoặc không để ý, cho đến khi anh hỏi lần thứ 3 thì tôi thua.
Từ đó anh và tôi hò hẹn, chúng tôi có rất ít thời gian ở bên nhau vì công việc của anh luôn mang anh đi ra “ngoài vòng phủ sóng”. Tôi bắt đầu làm thơ, gửi nỗi nhớ mong anh vào câu chữ:
“Trời đã vào xuân rồi anh nhỉ.
Nắng chiếu lung linh, gió rong chơi.
Đôi chim sẻ ríu rít bên nhau trên mái nhà buổi sớm.
Em nhớ anh nỗi nhớ đầy vơi...
Mình chẳng gặp nhau để nỗi nhớ lên khơi.
Phút gần nhau thời gian sao vội vã.
Lấp lánh trong em niềm hạnh phúc vô bờ.
Anh kể cho em nghe về những giấc mơ.
Về biển cả, con tàu với tình anh tha thiết.
Trong sâu thẳm đôi mắt anh em biết,
Em là ngôi sao biển long lanh soi sáng giấc mơ anh…”
Khi tàu anh về bến, không bao giờ anh quên nhắn tin “chúc em yêu một ngày vui vẻ, hạnh phúc”. Và tôi vẫn thường hát ru anh những khi tàu anh trên biển theo cách của riêng tôi...
Có những câu chuyện tình kết thúc trở thành một hoài niệm buồn, có những câu chuyện tình đơn phương mà suốt một đời người ta không thể nào quên được, nhưng tôi tin câu chuyện tình yêu của tôi với chàng lính thủy đáng yêu là một câu chuyện mà nếu bạn đủ kiên nhẫn để đọc thì có khi tôi phải nhờ con cháu tôi viết hộ vì lúc ấy mắt tôi đọc không còn rõ chữ nữa.
Chương tiếp theo chúng tôi vừa mới thực hiện xong là một đám cưới thật hạnh phúc với đông đủ gia đình và bè bạn. Tốt nghiệp ra trường với một kết quả khá và sinh cho anh những đứa con thật kháu khỉnh thông minh là nội dung của chương thứ ba mà chúng tôi đang phấn đấu. Tôi vẫn luôn luôn tin anh là người mà thượng đế đã ban tặng cho tôi, và anh đến từ phía cầu vồng…
Họa Mi -/tuoitre.vn/Nhip-song-tre/Tinh-yeu-loi-song/79387/Tu-phia-cau-vong-anh-den.htm
Tôi, một cô gái không có gì là nổi bật ngoài có một đôi mắt biết cười và một chút khiếu khôi hài như mọi người thường nhận xét, không cảm thấy một chút bối rối nhận lời. Tôi thật bất ngờ khi được tham gia vào một nhóm bạn thật dễ thương.
Có bao nhiêu là câu chuyện dí dỏm và ngộ nghĩnh từ những chuyến đi ra nước ngoài được kể lại, cuối cùng là câu chuyện về cái nút emergency (khẩn cấp) trong cái thang máy ở Sydney mà anh và những người bạn của anh đã làm tôi cười nghiêng ngả. Tôi chợt nhận ra hình như thật lâu rồi, cuốn vào công việc và học thêm nên tôi ít có những phút giây thư giãn thoải mái và sảng khoái đến như vậy.
Một buổi sáng chủ nhật sau đó ít ngày, khi đang say sưa đánh vật với bài thi hết môn của trường ĐH Kinh tế, tôi nhận được tin nhắn của anh. “Chào em, chúc em một ngày chủ nhật vui vẻ, hạnh phúc, mà có nhớ anh là ai không vậy?”.
Làm sao mà tôi quên anh được, tôi đoán ngay anh là người con trai ngồi bên cạnh tôi ngày hôm ấy, người đã nhất định hỏi xin số điện thoại của tôi cho bằng được mặc dù tôi cứ giả vờ như không nghe thấy hoặc không để ý, cho đến khi anh hỏi lần thứ 3 thì tôi thua.
Từ đó anh và tôi hò hẹn, chúng tôi có rất ít thời gian ở bên nhau vì công việc của anh luôn mang anh đi ra “ngoài vòng phủ sóng”. Tôi bắt đầu làm thơ, gửi nỗi nhớ mong anh vào câu chữ:
“Trời đã vào xuân rồi anh nhỉ.
Nắng chiếu lung linh, gió rong chơi.
Đôi chim sẻ ríu rít bên nhau trên mái nhà buổi sớm.
Em nhớ anh nỗi nhớ đầy vơi...
Mình chẳng gặp nhau để nỗi nhớ lên khơi.
Phút gần nhau thời gian sao vội vã.
Lấp lánh trong em niềm hạnh phúc vô bờ.
Anh kể cho em nghe về những giấc mơ.
Về biển cả, con tàu với tình anh tha thiết.
Trong sâu thẳm đôi mắt anh em biết,
Em là ngôi sao biển long lanh soi sáng giấc mơ anh…”
Khi tàu anh về bến, không bao giờ anh quên nhắn tin “chúc em yêu một ngày vui vẻ, hạnh phúc”. Và tôi vẫn thường hát ru anh những khi tàu anh trên biển theo cách của riêng tôi...
Có những câu chuyện tình kết thúc trở thành một hoài niệm buồn, có những câu chuyện tình đơn phương mà suốt một đời người ta không thể nào quên được, nhưng tôi tin câu chuyện tình yêu của tôi với chàng lính thủy đáng yêu là một câu chuyện mà nếu bạn đủ kiên nhẫn để đọc thì có khi tôi phải nhờ con cháu tôi viết hộ vì lúc ấy mắt tôi đọc không còn rõ chữ nữa.
Chương tiếp theo chúng tôi vừa mới thực hiện xong là một đám cưới thật hạnh phúc với đông đủ gia đình và bè bạn. Tốt nghiệp ra trường với một kết quả khá và sinh cho anh những đứa con thật kháu khỉnh thông minh là nội dung của chương thứ ba mà chúng tôi đang phấn đấu. Tôi vẫn luôn luôn tin anh là người mà thượng đế đã ban tặng cho tôi, và anh đến từ phía cầu vồng…
Họa Mi -/tuoitre.vn/Nhip-song-tre/Tinh-yeu-loi-song/79387/Tu-phia-cau-vong-anh-den.htm
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
0 comments:
Đăng nhận xét