Được tạo bởi Blogger.
Thứ Ba, 12 tháng 6, 2012

Nơi Khởi Nguồn Tình Yêu

Em đã từng đọc bài báo về một chị yêu một anh nhà báo. Em cũng không muốn nói cụ thể. Nhưng khi đọc xong nó, em nghĩ rằng mình có thể làm được nhiều hơn thế...

Và em đã làm như thế, không giận dỗi, không trách cứ, không đòi hỏi quá đáng. Chỉ mong rằng khi yêu nhau sẽ không ai làm ai khổ! Vì như anh đã nói với em, công việc đã làm cho anh thấy rất căng thẳng, nhất là trong giai đoạn hiện nay.

Anh nói với em rằng: ”Em thật ngốc! Sao em lại chấp nhận như vậy?”. Em chỉ cười và nói với anh rằng: ”Tại vì em yêu anh”... Em cũng mong lắm khi nhắn những tin đi và sẽ được hồi đáp, nhưng em biết anh sẽ không trả lời và em cũng không trách anh, em cũng mong được đi chơi cùng anh, cho bớt cái cảm giác nhớ, nhưng em biết công việc không cho phép anh có nhiều thời gian rảnh rỗi, em cũng rất mong nghe được nhiều lời yêu thương từ anh, nhưng em biết thực tế vẫn hơn nhiều những lời yêu thương nhưng sáo rỗng...

Anh ôm em vào lòng và nói: ”Em ngốc của anh”. Có lẽ em ngốc nghếch thật sao anh? Ngốc nghếch khi yêu anh... Hàng ngày nhìn thấy bạn bè tay trong tay với người yêu, còn mình thì may mắn một tuần mới gặp anh một đến hai lần. Gặp nhau mà cũng chẳng thể ở bên nhau được nhiều. Anh vội vã về với công việc của mình. Em ở lại mang theo một nỗi nhớ...

Anh nói với em rằng: ”Em có thể chịu đựng được như thế này bao lâu?”, em bảo: ”Đến khi nào anh không còn mua kẹo mút hằng ngày cho em nữa”.

Em vẫn chỉ là một cô bé, lúc nào cũng thích mút kẹo, và bắt anh hằng ngày phải mua kẹo cho em, để khi gặp nhau em lại có một nắm kẹo ngọt, nhăn mặt cười với anh.

Anh hỏi em: ”Vì sao em lại yêu anh?” và luôn thắc mắc nơi khởi đầu của tình yêu chúng ta? Em cười và nói với anh: ”Chẳng thể biết nữa, chắc tại em ngốc nên em bị anh lừa”. Còn nơi khởi đầu của tình yêu có lẽ là từ những tin nhắn offline của anh. Em vẫn còn nhớ tin nhắn em đọc trong Yahoo Messenger: ”Rồng xanh rất quý khỉ con”.

Lâu lắm rồi mới có một người nói với em như vậy, đúng hơn là em nhận được thông điệp ấy một các bất ngờ và nó đã để lại ấn tượng sâu sắc cho em. Và rồi anh và em cứ mãi gửi offline cho nhau, phải đến gần 1 tháng em mới biết anh là ai. Nhưng nếu hỏi em yêu anh từ lúc nào, thì em cũng... không thể trả lời được. Có lẽ tình yêu là vậy...

Anh nói với em: ”Anh có thể lỡ hẹn với em nhiều lần, vì công việc của anh là rất đột xuất, em hãy thông cảm cho anh nhé!”. Em hơi buồn vì cảm thấy mình không quan trọng bằng công việc của anh. Nhưng rồi, em thấy mình hơi ích kỷ, yêu nhau là phải chia sẻ động viên nhau phải không anh! Anh cũng đã từng nói với em một mơ ước một ngày không xa, anh có thể bỏ lại sau lưng tất cả những công việc, những khó khăn thường nhật, để cùng em đi dạo trên bãi biển - nơi mà em thích nhất. Em mong ngày không xa ấy thật gần, anh ơi !

Em có một người để yêu thương, để quan tâm, chia sẻ. Để một tuần gặp nhau,có biết bao nhiêu chuyện nói với anh. Để được anh ôm vào lòng và nói: ”Ngốc của anh ơi!” và em biết mình mãi hạnh phúc khi có anh. Vậy thôi!!!

Khỉ Con - /tuoitre.vn/Nhip-song-tre/Tinh-yeu-loi-song/78599/Noi-khoi-nguon-tinh-yeu.htm

0 comments: