Được tạo bởi Blogger.
Chủ Nhật, 11 tháng 3, 2012

Con Tôi

Saigon trong khoảng đầu năm 80, kinh tế và xã hội càng ngày ngày khó khăn, Tôi đang làm trong cửa hàng của một quận trong Saigon, cuộc sống đối với tôi không là cực nhọc lắm, như tâm hồn là đang thời kỳ lũng đọan nhất, Tôi muốn quên và cấm cúi làm việc để tìm sự giải thoát cho chính mình, Hoàng con trai lớn của Tôi, thì đã quen với ngoại nên Tôi chỉ còn lo cho thằng thứ nhì, Nó tên Thiên, nhưng Tôi và gia đình gọi nó là Long nó rất là yếu đuối, từ khi sanh ra đã bị èo uột bịnh hoài, tôi thương con nên kiếm cách chạy chữa, Vừa lo cho con vừa một thân kiếm ăn, Tôi chợt muốn bỏ Saigon, hay tôi muốn bỏ đời để thử coi cuộc đời sẽ ra sao với mình, với tâm trạng khủng hoảng, bên cạnh tôi không có một lời khuyên, Tôi quyết định vược biển!

Tôi về nói mẹ Tôi; Tôi không thể sống với cuộc sống như thế nầy, Tôi muốn tìm cách thoát ra, gia đình Tôi lúc đó cha Tôi đang làm giấy tờ đi chính thức và trong đó lại không có tên Tôi, thì sự quyết định của Tôi càng mãnh liệt, Tôi xin gia đình cho tên hai đứa nhỏ vào danh sách, nếu töi đi còn sống thì con tôi sẽ thành danh, còn Tôi chết thì HẾT

Tôi vừa đi làm vừa bán đồ lậu nên tiền vô rất dễ dàng đối với Tôi, tôi cầm tiền bổng cười, có tiền thì không tình, và lúc đó Tôi chọn Tiền,!
Long vừa mới hai tuổi, Hoàng được 5 tuổi, Tôi bỏ lại hai đứa con cho mẹ tôi, Hoàng tôi đỡ lo vì nó hiểu lẹ, nhưng còn Long nhỏ quá Tôi chỉ biết đau mà nói làm sao đây? tôi không bao giờ quên tánh của Long, khi nó muốn gì không được, nó không nói đâu, chỉ đứng sát bên tôi và ngắt tôi, Tôi cười bảo mẹ đau, nó ôm tôi không nói nhưng tay vẫn ngắt, Tôi nhớ đêm tôi gởi Long cho người bên bà nội của Long, vì mẹ tôi đang lo âu vì chuyến đi, Tôi ôm Long ngủ dặn dò đủ điều dù biết rằng Long không hiểu được.

Sáng hôm đó tôi ra xe để trở về Sàigon để theo xe vượt biên, Long đứng cạnh góc nhà và nhìn theo, Tôi đi ngược để cho con tôi thấy đến khi không còn nữa, từ đó tôi không còn gặp Long, Trước khi đi Tôi để tất cả những gì tôi còn lại để mẹ Tôi nuôi hai đứa nhỏ Tôi dặn mẹ Tôi là hảy đón Long về liền vì chỉ có mẹ tôi là người chăm sóc nó mà thôi.

Tôi ra đi…! Và Tôi đã đến…! Tôi đã đến được thiên đàng của loài người và điều trước tiên Tôi sung sướng là Tôi sẽ gặp lại con tôi.

Ở trại Thái Lan, Tôi không còn gì cả, Tôi chỉ ước ao có tờ giấy cây viết và một con tem để báo tin về Saigon, uỷ ban trong trại đã cho tôi những thứ tôi cần thiết, Tin về Saigon cho mẹ tôi!
«Mẹ ơi con còn sống, Hoàng và Long sẽ sướng» chỉ bao nhiêu đó tôi mừng khóc một mình, Tôi chạy xuống nước ra xa hét lên cho thật to cho mây gió biết nỗi mừng của Tôi.

Nhưng thời gian, gặp lại con tôi dài đăng đẳng, nhưng đó cũng là niềm vui, Long đã về với Ngoại, Tôi nghe mẹ Tôi nói, người đàn bà tôi gởi Long, họ hành hạ Long nhiều lắm, Tôi nghe nóng ruột không biết con mình ra sao, nhưng tôi không hối hận khi bỏ con mình lại, vì khi qua chuyến đi Tôi không có đủ can đãm đem con tôi theo.

... Mười năm sau, Tôi gặp lại Hoàng theo cha Tôi vượt biên, vì giấy tờ xuất cảnh của gia đình bị ém, Cha tôi muốn qua gặp chủ bên Pháp để giải quyết vì bao nhiêu nhân công của hảng cần cha Tôi, Khi cha tôi đi có hai đứa em gái và Hoàng con tôi. Khi đứng trước mặt Hoàng, nó nói Tôi không phải là mẹ nó, vì mẹ nó trong hình, nó cho tôi coi hình Tôi của Ngoại cho nó đem theo, em gái tôi đứa em mà lo cho Hoàng từ nhỏ phải giải thích, nhưng nó chạy đi không nghe, Tôi chạy theo Hoàng vừa dụ vừa nói cho nó nghe, nó chịu đứng yên mà nghe thì tôi cũng mừng rồi, Tôi hỏi Hoàng em Long đâu, Hoàng nói em Long chờ đi với bà ngoại, Tôi cười hỏi Hoàng về với mẹ đi học nha, nó vụt ôm tôi mà khóc; không có niềm đau nào như lúc đó, không có cái hạnh phúc nào khi được ôm lại con mình trong vòng tay.

Sau đó Tôi có Hoàng, Hoàng vào trường học, tánh của Hoàng rất ngoan và hiền và rất giỏi, nó theo cái tuổi của những đứa trẻ bên nầy rất lẹ tôi bảo Hoàng «Con ráng học nha, mình làm anh đó học giỏi để em Long qua chỉ cho em nữa đó»

Hoàng có lẻ nhớ em nó nên hay nhắc về Saigon. Cha tôi qua thì giấy tờ chạy rất lẹ sau hai năm là cả gia đình tôi đoàn tụ. Ngày mẹ tôi qua, ngày gặp lại Long thì thình lình tôi trở thành làm mẹ của bốn đứa con, Khi Hoàng về với tôi thì Tôi đã đám cưới với Jo và có Estelle, khi gặp lại Long thì có thêm Eugènie, có mộ ...

TB² biên tập và đăng hộ Nloan

0 comments: